Tấm gương khuyết tật: Chị Nguyễn Thị Hòa

05 10 2018

in trang

Tấm gương người khuyết tật và nghị lực vươn lên trong cuộc sống hiện nay không hiếm gặp. Mỗi tấm gương sống ấy là trang sách về cuộc đời một con người cố gắng, tận tụy để khắc phục những nhược điểm, những điều không may mắn mà cuộc sống đối xử với họ. Dưới đây là một trong những tấm gương người khuyết tật về nghị lực trong cuộc sống.

Người khuyết tật và nghị lực vươn lên trong cuộc sống

Tấm gương được nhắc đến ở đây là chị Nguyễn Thị Hòa, sinh năm 1980, xã Kiến Quốc, huyện Kiến Thụy, thành phố Hải Phòng. Sinh ra trong gia đình có 4 anh chị em, nhưng chị là là người kém may mắn nhất. Chị bị chứng bệnh xơ cứng teo cơ, hai chân và hai tay bị teo, không thể tự di chuyển và sinh hoạt cá nhân bình thường được. Tuy nhiên, với nghị lực phi thường, vượt lên số phận, không chịu khuất phục trước khó khăn. Hàng ngày, chị vẫn chăm chỉ cần mẫn làm các loại tranh thêu, bình hoa bằng đá, nhựa tổng hợp… để bán lấy tiền, nuôi sống bản thân và phụ giúp gia đình. Không những thế, chị còn tạo thêm công ăn việc là cho một số người khác cũng có hoàn cảnh khó khăn như chị. Tuy không nhiều nhưng cũng đủ để mọi người trang trải cuộc sống, đỡ một phần gánh nặng cho gia đình.

Cũng chính vì thế, ngày 16/11/2017, chị Nguyễn Thị Hòa đã vinh dự là một trong hai mươi thanh niên khuyết tật tiêu biểu của thành phố được Thành đoàn và Hội LHTN Việt Nam thành phố tặng Bằng khen.

Dưới đây là một bài thơ tôi xin viết về Chị, nhưng để thuận lời mạn phép được gọi chị bằng em, không phải vì một lí do nào khác mà chỉ là ngưỡng mộ và quý mến chị:

Tháng mười rồi liệu nắng đẹp hơn em?

Người con gái là lọ lem đời thật.

Người con gái của vùng quê chân chất,

Sống rạng ngời bất chấp chút đau thương.

 

Hoa từ giấy chỉ chút sắc không hương,

Nhưng lòng người lại vấn vương đến thế.

Do may mắn tắc đường đến trễ,

Chứ công bằng bao giờ ai để quên.

 

Em không sống cho chỉ một chỉ hai,

Mà trăm vạn mảnh hình hài khác nữa.

Không oán hận đời cho ta một nửa,

Cháy hết mình với ngọn lửa trong tim.

 

Nếu cuộc đời như là cả một thước phim,

Em không muốn vào vai nhân vật chính.

Cho người ta xem, vội vàng thẩm đinh,

Này nọ chê bai thẩm định vô thường.

 

Em chỉ muốn sống với chọn vẹn yêu thương,

Với tranh thêu với chút hương hoa giấy.

Như trầm lắng cuộc đời em vẫn vậy,

Lau chút bụi mờ cho em thấy ngày mai!

Admin

Thong ke