Chuyện đẹp mỗi tuần "Cô giáo trẻ yêu thiện nguyện"
08 05 2023
in trang
Mỗi ngày chạy xe 18km từ nhà đi dạy ở Trường tiểu học Tân Quới Trung A (huyện Vũng Liêm, Vĩnh Long), cô giáo Nguyễn Thị Thúy Duy ngoài phần cơm đem theo ăn trưa còn hay chở những phần quà để tranh thủ giờ nghỉ mang tặng bà con nghèo.
Vóc người nhỏ nhắn, nụ cười tươi, cô giáo 25 tuổi ấy đã gắn bó với công việc thiện nguyện 5 năm qua. "Hồi đầu thấy tôi đi suốt, ba mẹ lo lắm nhưng sau này biết chuyện, cả nhà đều chia sẻ. Cậu em trai lớp 8 còn phụ gói quà, soạn sách giáo khoa cho học sinh", cô Duy cười.
Hạnh phúc khi cho đi
Nhà Thúy Duy chỉ có một công ruộng. Cô kể nếu không được nhiều người giúp đỡ có lẽ đã không thể học tới nơi tới chốn. Cảm kích điều ấy, cô gái bén duyên hoạt động thiện nguyện từ hồi là sinh viên Trường cao đẳng Sư phạm Vĩnh Long.
Duy kể: "Lúc đầu, tôi vận động quần áo cũ tặng lại học sinh và người dân khó khăn quê mình. Thấy bà con vui và trân trọng những món quà nhỏ này, tôi hạnh phúc lắm và có thêm động lực, nghĩ ra hoạt động khác".
Ngày nọ, một người thầy tặng cô Duy bao gạo. Biết hoàn cảnh những cô chú lớn tuổi, cơ nhỡ gần nơi mình trọ học, có lần thấy họ đứng nhìn quầy bánh mì một lúc rồi lại đi. Cô Duy rủ nhóm bạn hùn tiền mua thịt, lấy gạo đó nấu cháo đem tặng. Nhiều người biết đến hoạt động ý nghĩa này đã ủng hộ cho nhóm nấu thêm.
Xong cao đẳng, cô Duy định đi làm rồi mới học liên thông đại học sau. Duyên trời run rủi, nhóm thiện nguyện Mầm xanh nhân ái biết chuyện đã hỗ trợ học phí cho cô Duy học tiếp. Vậy là cô gái hoàn thành bước đầu con đường học, về dạy tại điểm trường hiện tại từ đầu năm nay.
Mong các em theo đuổi việc học
Năm 2020, cô Duy lập quỹ học bổng Ngõ Trúc theo tên một người thầy đã mất mà cô Duy muốn tri ân. Không phải thầy dạy nhưng lại định hướng cho cô Duy khá nhiều, cũng là người khơi gợi niềm yêu thích đọc sách cho nhiều học sinh.
Quỹ học bổng là mong ước của cô Duy để các bạn học sinh không phải dang dở ước mơ học hành. Học bổng nhỏ thôi, có khi 200.000 đồng, vận động được nhiều thì 400.000 - 500.000 đồng nhưng là nguồn tiếp sức, động viên các em.
Cô giáo trẻ ấy nỗ lực lan tỏa tình yêu sách cho các bạn nhỏ ở quê vốn không có nhiều điều kiện mua sách. Vài lần, cô Duy lên TP.HCM gom sách về, lập ra hai tủ sách ở Trường tiểu học Nguyễn Du (TP Vĩnh Long) và Trường tiểu học Phú Quới A (huyện Long Hồ).
Hiểu rõ hoàn cảnh nhiều học sinh không có tiền mua sách dù đã gần vào năm học, cứ đầu hè, cô giáo ấy lại lân la tìm hiểu xem các bạn cần sách nào, hoặc có người dọn kho cho sách sẽ đi nhận về soạn lại thành bộ rồi đem tặng.
Cô Duy khoe cũng có nhiều người biết các hoạt động thiện nguyện cô đang làm nên luôn có nhà hảo tâm, tình nguyện viên hỗ trợ. Rồi cô giáo trẻ say sưa nói về dự định giúp đỡ các cụ già neo đơn nhiều hơn sắp tới vì họ không còn ai nương tựa. Biết ai cần giúp, cô Duy đều đến tìm hiểu kỹ rồi tận dụng mạng xã hội để vận động.
"Phần quà có khi chỉ vài ký gạo, ít gói mì, chai nước tương nên tôi cũng ngại. Nhưng đem tặng, bà con vui lắm, họ nói nhiêu đó cũng ăn được một khoảng thời gian à" - cô Duy kể.
Dệt tình yêu đẹp
Tháng 3-2022, trong lần kết nối trao học bổng ở xã Ô Lâm, huyện Tri Tôn (An Giang), cô Duy gặp anh Ly Vanh Na Rith. Anh làm việc ở hội khuyến học huyện nên biết rõ từng hoàn cảnh học sinh khó khăn. Qua các hoạt động, tình yêu giữa cô giáo Duy và anh Na Rith đã nảy nở.
"Anh tốt bụng, chu đáo và làm việc thiện từ nhỏ. Do bị sốt bại liệt, anh đi lại hơi khập khiễng nhưng vẫn làm được nhiều việc có ích, lại sống lạc quan nên tôi thấy quý" - cô Duy kể về chồng sắp cưới.
Cô Duy nhớ hoài hồi tháng 4 năm ngoái, cô một mình lên TP.HCM nhận quần áo người ta quyên góp. Vì sợ bạn trai đi lại khó khăn nên cô Duy chỉ đi một mình. Nhưng cô Duy đâu biết cũng vì không yên tâm, sợ bạn gái không tự xoay xở được nên anh Na Rith đã âm thầm bắt xe từ An Giang lên phụ một tay.
"Đợt đó tụi mình cùng nhau trao được 400 phần quà cho các em học sinh, vui lắm" - cô Duy nhớ lại.
Yêu xa, hai người vẫn lần lượt thay phiên vượt mấy trăm cây số đi đi về về thăm nhau mỗi khi sắp xếp được thời gian. Với anh Na Rith, chính những việc làm, tấm lòng luôn giúp đỡ người khác của Duy khiến anh ngày càng cảm mến. Yêu, dù không gần nhau nhưng cả hai vẫn chia sẻ buồn vui trong cuộc sống mỗi ngày bởi chiếc cầu từ thiện cũng là đam mê chung nối kết hai người ngày càng thêm bền chặt.
Họ vừa làm lễ đính hôn, còn lập quỹ thiện nguyện R&D, cũng là cách viết tắt tên hai người như một cam kết nắm tay nhau trên đường đời và trong hoạt động từ thiện cùng yêu thích. "Cố gắng có dư để bỏ vào quỹ, chỉ cần biết ở quê anh hay quê tôi có người già neo đơn hoặc bệnh tật cần giúp, chúng tôi sẽ trích quỹ đi trao" - cô giáo trẻ cười hiền lành.
Admin